[Kỷ Niệm FanFic] Thanh Xuân Không Có Định Nghĩa Đúng Sai / Chương 1: Cơ Duyên Trở Thành Tác Giả Fanfic
[Kỷ Niệm FanFic] Thanh Xuân Không Có Định Nghĩa Đúng Sai
  • Ai đã từng cùng bạn đi qua thanh xuân?
  • Mọi người thường hỏi tôi thanh xuân đã đồng hành với ai, và tại sao lại chọn họ? Câu trả lời này có lẽ mang chút khác biệt so với suy nghĩ số đông. Bởi vì thanh xuân của tôi không bên cạnh chàng trai năm 17 tuổi, không xuất hiện những mối tình chóng vánh, ngây ngô tuổi học trò mà là rạng rỡ cùng hai niềm kiêu hãnh đó là Mew và Gulf.
  • Bạn biết không, tôi vẫn tự hào và dõng dạc tuyên bố như thế bởi tình yêu của mình đối với họ luôn hiện hữu, mặc cho ngoài kia có bao nhiêu sóng gió, bão giông. Tôi xem các cậu giống như giấc mơ, một giấc mơ tuy không thể chạm đến nhưng đủ để thay đổi vận mệnh của chính mình.
  • Những ngày tháng của năm 19 tuổi, tôi gặp phải nhiều bất mãn trong cuộc sống. Đã có lúc, tôi bất lực và không biết làm thế nào để thoát khỏi trạng thái mông lung, mơ hồ. Tình cờ tôi xem được bộ phim “TharnType The Series”, nó giống như một liều thuốc cứu cánh giúp tôi vượt qua được những bế tắc. Lúc ấy, mục đích chính của tôi chỉ là tìm thứ gì đó giải trí, nhưng không ngờ hai chàng diễn viên Mew, Gulf đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tâm trí, nó thôi thúc tôi phải nhanh chóng tìm hiểu thông tin về họ.
  • Dần dần, tôi hiểu nhiều hơn về cuộc sống cá nhân lẫn công việc chung của MewGulf. Tôi xem video của họ trên các nền tảng Youtube, Facebook, Tiktok rồi tiến dần đến “vũ trụ” mà ở đó mọi người được quyền thỏa sức sáng tạo ra những câu chuyện cho riêng mình. Tôi đi từ Wattpad sang Facebook. Fanfic viết về MewGulf có số lượng không hề nhỏ, tuy nhiên tôi vẫn thấy nó chưa đủ sức thuyết phục. Bản thân tôi có khát khao, mong muốn mãnh liệt hơn như thế.
  • Tôi ngẫm nghĩ:
  • Tôi
    Tôi
    Tại sao mình không thử sáng tạo một câu chuyện, biết đâu lại mang dấu ấn nào đó của bản thân?
  • Sự ngô nghê của những ngày đầu tạo cho tôi sự hứng thú. Tôi bắt đầu lóe lên ý tưởng tự viết nên một “thế giới MewGulf” cho riêng mình. Ở đây các chàng trai sẽ có nghề nghiệp, tính cách và sống cuộc đời mà tôi xây dựng nên.
  • Nhưng bạn biết đấy, làm việc gì cũng phải gặp khó khăn, thử thách, nhất là khi tôi không có chút kinh nghiệm nào trong việc xây dựng đề cương chi tiết giống những tác giả chuyên nghiệp. Tôi loay hoay với mớ ý tưởng đang xáo trộn, ngổn ngang trong đầu. Tôi không biết mình cần sắp xếp chúng thế nào mới hợp lý.
  • Tôi bắt đầu tò mò về những câu hỏi như:
  • Tôi
    Tôi
    Các tác giả xây dựng cốt truyện của họ thế nào?
  • Tôi
    Tôi
    Họ làm sao để nắm được điểm cốt lõi dẫn dắt câu chuyện đi đến cao trào, song song đó vẫn giữ được logic mạch lạc, chặt chẽ?
  • Tôi biết mình chỉ là một nhân tố nhỏ bé trong vô số người viết lách tài giỏi, vậy nên nếu muốn dùng ngòi bút sáng tạo, tôi bắt buộc phải chăm chỉ, cố gắng hơn gấp nhiều lần để chinh phục mục tiêu đặt ra. Tôi quyết định mày mò tìm kiếm bài viết và đọc thêm nhiều sách để trau dồi, nghiên cứu những chủ đề liên quan đến viết truyện.
  • Ít lâu sau, tôi bắt tay vào viết đề cương đầu tiên trong sự nghiệp của mình. Tôi đặt cho nó cái tên: “Ai là người tôi yêu?”. Thú thật lúc đầu tôi thấy nó hơi sến súa, nhưng sau khi đọc lại toàn bộ đề cương mình đã viết, tôi nghĩ cái tên này là phù hợp nhất.
  • Truyện kể về Mew - đại thiếu gia của một gia đình quyền quý, với tính cách lạnh lùng khó gần thì hầu hết người xung quanh đều không dám tiếp xúc với anh. Mew từ nhỏ phải sống trong sự gò bó, khuôn khổ của mẹ. Anh không có quyền quyết định từ chuyện học tập, công việc và cả hôn nhân. Mew buộc phải đính hôn với tiểu thư Natthy của gia tộc Chiravat, người mình không hề yêu thương. Mặc dù chẳng hề thoải mái trước sự sắp đặt này, nhưng Mew lại không đủ sức để phản kháng.
  • Cứ ngỡ quãng đời còn lại của anh chỉ là chuỗi ngày vô vị, nhưng sau đó biến cố ập đến. Trước hôn lễ không lâu, Mew gặp tai nạn và bị mù đôi mắt. Sự việc đến quá bất ngờ khiến Mew không kịp chuẩn bị tinh thần, anh rất sốc rồi dần khép kín, tính cách vốn dĩ khó chịu nay lại càng khó chịu hơn. Gia tộc Chiravat không muốn con gái lấy một người chồng đui mù như Mew nên đã thẳng thắn từ hôn. Sợ con trai đau buồn, tuyệt vọng rồi làm chuyện khờ dại, mẹ Mew quyết định thuê người đến chăm sóc và bầu bạn với anh. Và Gulf là người được chọn.
  • Thời gian đầu Mew dở thói “khó ăn khó ở”, làm mọi cách khiến Gulf phải nghỉ việc. Nhưng cậu đang cần tiền chữa bệnh cho mẹ, dù có bị đối xử tệ đến mấy cũng cắn răng chịu đựng. Trước sự kiên cường của cậu trai trẻ, Mew có cái nhìn khác và dần chấp nhận người này bước vào cuộc sống của mình. Gulf đã bên cạnh động viên, giúp Mew lấy lại sự tích cực và chấp nhận làm phẫu thuật.
  • Tuy nhiên chuyện tình giữa một thiếu gia giàu có và cậu nhóc làm thuê nhận được phản đối kịch liệt từ phía mẹ Mew. Bà đã chia rẽ hai người và tìm cách nối lại duyên xưa với tiểu thư nhà Chiravat. Nathy biết tin Mew sẽ sáng mắt liền suy nghĩ lại, đồng ý cho anh một cơ hội.
  • Trong một lần Natthy đến nhà Mew chơi và nhìn thấy Gulf, cô ta đã biết được người con trai đó có quan hệ thế nào với chồng sắp cưới của mình. Nathy bắt đầu thực hiện kế hoạch khiến Gulf biến mất mãi mãi. Ngày Mew tháo băng mắt cũng là ngày cậu bị kẻ xấu hãm hại đến mất trí nhớ. May mắn cậu được người tốt bụng giúp đỡ và chuyển đến nơi khác sinh sống. Sau khi Mew sáng mắt không tìm thấy Gulf đâu liền hớt hãi đi tìm, thế nhưng mọi thông tin về cậu đều bị chặn đứng.
  • Bẵng đi ít lâu, định mệnh lần nữa mang hai người quay về với nhau. Tuy nhiên một thử thách khác lại đến. Họ không thể nhận ra đối phương vì Mew chưa từng nhìn thấy mặt Gulf, còn cậu thì đã mất trí nhớ và không còn chút ấn tượng về chuyện cũ.
  • Nhưng duyên phận vốn dĩ là thứ rất tuyệt vời, biến những điều không thể thành có thể. Mew và Gulf đi một vòng rồi cũng trở lại quỹ đạo cũ, lần nữa gợi nhớ về chuyện tình cảm đáng trân quý trong quá khứ. Trong quá trình đến được bến bờ hạnh phúc, họ không ít lần phải chống chọi với thế lực của nhà Chiravat, nhưng bằng tình yêu và sự chân thành, một kết cục tốt đẹp, viên mãn mở ra.
  • Sơ lược cốt truyện một chút để mọi người thấy những drama non nớt đầu đời mà tôi đã xây dựng. Những ngày tháng đó, tôi viết rất hào hứng và tự tin, ý tưởng cứ luân phiên tuôn ra không kiểm soát. Tôi chọn Wattpad là nơi bắt đầu đăng tải câu chuyện. Điều tôi chưa từng dám nghĩ đến là tác phẩm đầu tay của mình được đón nhận nhiệt tình. Mỗi ngày tôi đều đọc những phản hồi tích cực từ phía đông đảo chị em để tiếp thêm động lực. Mọi người nhiệt tình đến mức khiến tôi thấy họ như đang sống trong câu chuyện của mình. Tôi tự hào vì có lượng độc giả cho riêng mình, vậy là ước mơ bấy lâu nay đã trở thành hiện thực, không còn viển vông, ảo tưởng nữa.
14
Chương 1: Cơ Duyên Trở Thành Tác Giả Fanfic